tản mạn về tình yêu
Ngày đăng: 06/07/2013, 01:27. Hầu Trời Tản Đà A. Mục tiêu bài học: Giúp HS: - Hiểu được ý thức cá nhân, ý thức nghệ sĩ của Tản Đà thể hiện qua cách nhà thơ hư cấu câu huyện hầu Trời. - Thấy được những nét cách tân trong nghệ thuật thơ Tản Đà và mối quan hệ giữa
Tản mạn chuyện đời: Viết cho ngày mai và tình yêu Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012 Viết cho ngày mai và tình yêu Mình vẫn thích lang thang trên mạng. Đó là một khu rừng và gần như bao giờ cũng lạc lối. May mà được sống trong thời đại toàn cầu hóa này nên luôn luôn có điểm định vị để quay về.
Đôi điều tản mạn về văn hóa vùng miền ảnh hưởng đến tính cách mua nhà. Văn hóa miền Bắc; Người Bắc rất kĩ tính trong việc mua nhà, nhất là ở các yếu tố: hướng nhà, phong thủy, thổ trạch, địa thế, sau đó mới đến các yếu tố khác.
Mặc dù Google Stadia đang không thành công lắm (do ít game quá và yêu cầu đường truyền cao) nhưng mình nghĩ công nghệ này khá tiềm năng với sự lên ngôi hiện nay của cloud. Chờ thêm cái mạng từ vệ tinh của ông Musk nữa là ngon :D . 2. Docker cho Windows (a.k.a hàng Linux xài trên Windows)
Tản Mạn. Tản Mạn Tản Mạn · Người yêu màu trắng. Màu trắng là màu của trinh bạch. Tấm giấy trắng chưa một vết mực là hình ảnh của một tâm hồn tuổi thơ còn trong trắng. Do một tình cảm đơn sơ, thuần khiết lúc ấu thơ, tôi rất thích rơm.
Site De Rencontre Gratuit 07 26. Thích Tản Mạn Và Suy Ngẫm Về Tình Yêu – Cuộc Đời Tác giả Phú Trên Mây Thể loại Nguồn Phú Trên Mây Rating [K] Mọi độ tuổi đều đọc được Tình trạng Đã hoàn thành Lượt xem 803 Số từ 894 Bình luận 1 Bình luận Facebook Lượt thích 5 Phùng Tư Hạ Purple Thích Vị Gấm Nguyễn LH Uk Tản mạn và suy ngẫm về “TÌNH YÊU – CUỘC ĐỜI”. — 1. Bước vào một mối quan hệ yêu đương là chấp nhận một vụ đầu tư đầy rủi ro. Thắng hoặc thua người ta sẽ không nắm chắc được kết quả. 2. Nhận lời yêu thương một ai đó là cho mình một cơ hội và cho người khác một cơ hội được tìm hiểu nhau. 3. Chuyện yêu và chuyện cưới là hai khái niệm hơi xa vời. Để có hai điều đó gần lại bên nhau sẽ tốn rất nhiều hành động yêu thương, nước mắt, tiền bạc… Đó là một vụ đầu tư đầy rủi ro. 4. “Yêu” nếu chia tay thì coi như đó là một bài học đầy kinh nghiệm, một cuộc đầu tư rủi ro và thất bại. Hai là do duyên nợ chưa đủ nên chưa có điều kiện hội tụ. Dù muốn gắn bó bên nhau cũng khó thành hiện thực. Chỉ có thể đi cùng một đoạn đường rồi đường ai nấy đi. Tâm thế khi yêu thoải mái sẽ giúp bản thân được là chính mình, không cần gồng lên làm hài lòng ai đó. Vì bản chất con người thường khó mà thay đổi, cố một lúc thì được nào ai có thể gồng được cả đời. Chỉ là… thời gian sẽ mài dũa một người tốt lên hay xấu đi theo cách mà họ muốn. 5. “Chân thành” là điều không thể thiếu trong một mối quan hệ yêu đương. Người làm ăn, kinh doanh luôn tin vào con số và người bước vào yêu luôn cần sự chân thành. Thực tế đã chứng minh điều này. 6. Người lớn từng bảo “Coi đứa nào được được thì quen rồi cưới luôn nha con. Hay là coi đứa nào có điều kiện, nghề nghiệp ổn định rồi cưới…” Thực tế thì những lời người lớn nói chưa chắc đúng mà cũng hỏng có sai. Vì trải nghiệm ở mỗi thời điểm và góc nhìn mỗi người có chút khác nhau. Nhưng những lời đó chứa đựng nhiều gía trị lớp trẻ cũng nên lắng nghe tham khảo, rút kinh nghiệm. 7. Yêu một người trắng tay không đáng sợ. Đáng sợ nhất, là nuôi hi vọng chờ đợi, cũng như đặt ngôi sao hy vọng cho người ấy liên tục nhưng câu trả lời luôn sai. Thế mới biết, có những hi vọng, chờ đợi sẽ biến thành nỗi thất vọng và ám ảnh. Tình yêu và thành công cũng thế. Càng mong cầu càng dễ gây thất vọng. Tốt nhất tâm thế nên thả lỏng và sẵn sàng đón nhận. 8. Yêu một người nghèo về vật chất nhưng luôn giàu có về tinh thần. Điều này, đồng nghĩa với việc bạn chọn “mạo hiểm”. Vì, cuộc đời bạn sẽ bắt đầu bước vào những cuộc phiêu lưu đầy sóng gió. Suôn sẻ hay khó khăn bạn không thể lường trước hết được. Nhưng chắc chắn bạn sẽ rất vật vã giữa cuộc đời sóng gió này. 9. Yêu một người giàu và có tiềm năng là một người chồng hoặc người vợ tốt. Dường như chuyện này khó như hái sao trên trời. Vì những bông hoa đẹp thường hay có người chọn lựa mua trước. Và, một người ít khiếm khuyết thường rất hiếm. Thôi thì, yêu một người không hoàn hảo nhưng luôn cố gắng để hoàn thiện bản thân để phù hợp với bạn. Vậy cũng là một lựa chọn không tồi. 10. Yêu một người giàu có, đẹp trai, đẹp gái và hoàn hảo. Đó là… những ước mơ không có thực giữa cuộc đời. Vì những người đó tuyệt chủng hết rồi. 11. Có người yêu một năm rồi cưới, có người yêu bảy tám năm vẫn chia tay, lại có người yêu gần chục năm rồi cưới. Sau đám cưới cuộc sống hôn nhân hạnh phúc hay khổ đau thì cũng khó mà nói trước được điều gì. Suy cho cùng, khi bước vào một mối quan hệ yêu đương thì về cơ bản mỗi người đã phần nào đó chấp nhận rủi ro. Vì, nó là một mối quan hệ cảm xúc phúc phức tạp và đôi khi có những toan tính rất thực dụng. 12. Chuyện yêu đương, cưới xin như một canh bạc của cuộc đời, khó ai nói trước được đi hết cuộc đời này mình hạnh phúc viên mãn trong chiến thắng hay sẽ khổ đau triền miên khi thua cuộc. Tình yêu thì rất “vô thường” cũng như nhan sắc, hiểu và chấp nhận được thì sẽ bớt đi những đau khổ khi sống giữa đời bão giông này. —————- Phú Trên Mây Ảnh pinterest Designer Diễm Phú
10 cuốn sách tản văn hay về tình yêu đơn phương giúp người đọc hiểu rằng, dù chẳng được đáp lại, nhưng những chân thành, những thương yêu ta dành cho người, chưa bao giờ là hoài yêu vốn dĩ luôn là một ẩn số chẳng có đáp án. Em ngã vào tình yêu, chìm đắm trong nó nhưng buồn thay, một khi trái tim em đã lỡ trót lỡ nhịp, em sẽ chẳng thể kiểm soát được nữa. Và em biết không, người ta gọi đó là yêu đơn đơn phương là những tháng ngày em tự mình nuôi dưỡng một thứ ảo ảnh hạnh đơn phương là những hờn ghen, trách móc em phải tự mình nuốt vào trong, tự mình ủi an, xoa yêu đơn phương là tự em bắt đầu, cũng là chính em kết trẻ của chúng ta có lẽ đều phải ít nhất một lần trải qua cảm giác hẫng hụt, đớn đau nghẹn đắng khi nhìn người mình thương bước đi trên con đường ngược chiều với mình. Dù em có dũng cảm tỏ bày, hay nín lặng giấu kín, thì đơn phương vẫn là đơn phương, người ta không yêu em, vẫn sẽ là người ta không yêu em. Nhưng không bởi vì thế, mà tình cảm đó không đáng trân Người Yêu Người TaYêu đơn phương là tình câm. Nhưng trót lỡ Yêu người yêu người ta lại là tình cay xót, để rồi sau tất cả những tâm tư giấu kín, những buồn đau một mình, những xót xa không thể tỏ, ta bỗng nhận ra rằng Trong cuộc đời này, có những người đàn ông mà ta chỉ nhớ thương rồi để đấy. Bởi ngay cả việc đau khổ vì họ cũng không được phép. Cuộc sống luôn có nhiều mối nợ không duyên… Yêu người yêu người ta – nghe xót xa đến thương lòng Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu đêm Khi tỉnh dậy anh đã chia tay với người con gái ấy. Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy Em sẽ chờ như thể một tình yêu… Yêu người yêu người ta… Nhưng cuộc đời rồi sẽ có bao lần được thiết tha vì một người đến vậy. Chỉ có những năm tháng thanh xuân, chúng ta yêu một người chẳng vì bất kì lý do nào cả… cứ vậy mà yêu thôi!Cuốn sách này viết trong 9 năm, gom nhặt những câu chuyện của cuộc đời, những thủ thỉ của trái tim, có yêu, có hận, có đau cũng đầy nhớ thương không hồi đáp. Và cuốn sách có 2 bìa như lời tác giả Gia Đoàn tâm đắc “Anh muốn những giọt nước mắt đơn độc kia ẩn lấp đi như cách tất cả các cô gái giấu đi nỗi đau để tươi vui, mạnh mẽ cùng cuộc đời. Vì thế bìa ngoài là màu xanh dịu dàng, giản dị để bao bọc, xoa dịu những nỗi đau đó. Yêu người yêu người ta được xem là cuốn sách đáng trông đợi nhất mùa hè năm nay cho những người dám yêu, dám sống và dám… Phương – Anh Không Thương EmGiá như cuộc đời này, chỉ cần em thương anh là đủ? Vậy thì thương bao nhiêu em cũng có thể thương được, đem hết cả ruột gan tâm can cho anh em cũng chẳng nề như cứ thả lòng đắm say một người, đừng bao giờ là kẻ đến muộn hay đến sau trong một mối tình đã chật chỗ từ lâu, chẳng phải ngửa tay xin một chút tình rơi sót buồn bã đến vậy?Giá như gặp được là duyên, yêu nhau là nợ. Nếu có duyên xin hãy có nợ và xin hãy vì chữ duyên ấy mà trọn lòng ở bên nhau đừng như những hạt cát nắm chặt trong lòng thì! Anh không thương em? Là chưa từng thương hay là hết thương?Anh không biết, em lại càng không. Em chỉ hiểu rằng mùa đông này chỉ còn mình em xiêu mình trong những chiều gió buốt, chỉ còn mình em lặng thinh nơi đêm giáng sinh lấp Vũ là kẻ nói hộ lòng người. Mỗi trang sách “đơn-phương Anh không thương” chỉ mong như ngọn lửa nhỏ sửa ấm cho bạn trong mùa Giáng sinh này. Bởi bạn biết không Giáng sinh ai cũng xứng đáng được yêu những yêu thương thật khó nói thành lời nhưng gửi cho ai đó hay chỉ là cô bạn thân cuốn giftbooks nhỏ và một chiếc ôm thật khẽ có lẽ cũng đủ thay cho mọi lời ủ ấm Một Đời Quá Dài – Cớ Sao Phải Tạm BợNhân gian có hai thứ mà người đời chẳng cách nào kháng cựMột là bệnh, hai là tình. Đôi khi hai thứ này nhập làm một, người ta gọi là bệnh tương là khổ, nhưng yêu một người chưa từng vì mình mà dừng bước còn khổ hơn. Vì mọi nỗ lực để tới gần người ta đều là vô ích, chỉ có mình bạn trả giá, mình bạn cảm động. Khi muốn tin rằng đợi chờ tình yêu là xứng đáng thì trong lòng vẫn còn hoài nghi rốt cuộc phải đợi người đến bao giờ?Tương tư như vị thuốc đắng, thế nhưng dù có là độc dược cũng chẳng ai kiềm chế được ý muốn của con tim. Yêu là yêu thế thôi, như con suối nhỏ chảy xuôi, hồn nhiên đợi đá mềm. Đời người rất dài, ai biết ngày sau là mưa hay nắng nên lo gì chuyện tâm ý một người không thay đổi. Ngày mai thức dậy, biết đâu là ngày chân tình được hồi đáp bằng chân tình.“Cả một đời quá dài”, không ai biết điều gì đang chờ đợi ở phía trước nên nếu đã yêu thì hãy cứ yêu thôi. Một đời có mấy lần gặp gỡ mà đành lòng bỏ lỡ nhau? Biết đâu, ông trời không phụ lòng người, tình yêu sẽ mỉm cười vào một sớm mai bất ngờ?“Cả một đời quá dài”, là cuốn sách đầu tay của chàng trai tên Leo được viết ra với những tâm sự rất thật về chuyện tương tư cùng cuộc sống lãng mạn lẫn đâu đó chút cô đơn của người Đánh Mất Hay Chưa Từng CóViết cho những mối tình dang dở, cho đi rất nhiều nhận lại chẳng bao nhiêu!Viết cho những tháng ngày tuổi trẻ em đã yêu không toan tính không hờn giận. Và hôm nay em mạnh mẽ buông bỏ, kiêu hãnh đứng dậy và bước tiếp…Viết cho cô gái cũng như em, cô đơn trong chính tình yêu của mình, cô đơn cả những ngày đã rời xa anh. Nhưng thanh xuân có bao nhiêu để em cứ ôm mãi một mối tình đơn độc và chẳng có hồi không anh?Là đánh mất hay chưa từng có, tập truyện ngắn – tản văn của Gari mở đầu bằng những điều như thế cũng kết thúc bằng những điều như vậy. Cuốn sách là tuyển tập những câu chuyện tình không hoặc chưa trọn vẹn. Là câu chuyện của những người lớn lên cùng nhau, trải qua nhiều năm tháng cùng nhau, chia sẻ cho nhau rất nhiều điều trong cuộc sống nhưng số mệnh không xếp đặt cho họ được ở bên nhau, theo đúng nghĩa tình yêu. Cô gái yêu đơn phương chàng trai rất nhiều năm. Chàng trai không biết rằng mình đã yêu cô bạn thân của mình cho đến khi nhận tin về đám cưới của cô. Những nuối tiếc, những ân hận về tình yêu và những nỗi buồn vì tình yêu bất thành khiến cuốn sách mang một màu buồn man Gari bằng cách nào đó vẫn thổi vào đó ít nhiều niềm lạc quan, hy vọng. Rằng tình yêu chưa phải là tất cả và trong cuộc đời này, còn rất nhiều điều quan trọng với mỗi người. Rằng mỗi cánh cửa đóng lại thì đâu đó vẫn sẽ có cánh cửa khác mở ra chờ đón bạn. Một ai đó ra đi là cơ hội cho một ai đó sẽ đến bên và ở lại. Điều quan trọng là thời gian và duyên nợ. Chấp nhận buông bỏ một tình yêu dù có đau cũng chưa bao giờ là điều quá tồi tệ .Là đánh mất hay chưa từng có sẽ chỉ dẫn bạn cách buông bỏ một người không xứng đáng với tình yêu của bản Ảnh Tình Yêu Và Một Câu Chuyện Khác“Về tình yêu thì tôi có kinh nghiệm đầy mình. Dĩ nhiên phải chú thích là tình yêu đơn phương thôi…Không phải chỉ những mối tình đơm hoa kết trái mới có ý nghĩa. Tình đơn phương tự bản thân đã là một phần ngoại truyện hoàn mỹ trong cuộc đời.” – Tấm ảnh tình yêu và những câu chuyện khácNhững Khoảng Trống Không NhauVới chủ đề “yêu xa”, “tình đơn phương” và “người yêu cũ”, ba chủ đề hoàn toàn không lạ trong tình yêu và được khai thác nhiều trong các tập tản văn của nhiều tác giả trước đó. Thế nhưng bằng sự đa dạng trong cảm xúc và cách viết, Những khoảng trống không nhau sẽ là một luồng gió mới giữa những điều đã quá đỗi thân yêu luôn là chủ đề yêu thích của nhiều cây bút trẻ – những người dám nghĩ, dám làm và dám sống. Đối với họ, yêu không chỉ đơn thuần là trao gửi tình cảm và đón nhận lại mà còn là vô vàn những cung bậc cảm xúc không thể nói thành lời. Vậy nên những con người trẻ ấy đã gửi gắm mọi tâm tư tình cảm của riêng mình vào một cuốn sách mang tên Những khoảng trống không nhau. 12 tác giả – họ là những người trẻ đam mê viết lách, nuôi dưỡng cảm xúc mình trong từng câu từng chữ. Họ bắt đầu viết chỉ vì sở thích và mong mỏi có thể đưa giọng văn của mình vào tâm hồn người đọc qua những trang văn học xã hội. Nhưng cũng chính nhờ những đam mê đó, họ từ một người viết lách đơn thuần trở thành các tác giả trẻ khi tác phẩm của chính mình được xuất hiện trong quyển câu chuyện trong cuốn sách là một trải nghiệm hoàn toàn riêng biệt của tác giả, thế nhưng lại đem đến cho người đọc thứ cảm giác quen thuộc như thể chính mình đang đọc lại những dòng nhật ký của bản thân. Đó cũng chính là điều tạo nên sự khác biệt của cuốn sách này sự đồng nhớ đừng thươngAi trong số chúng ta mà không từng yêu đơn phương một người. Nếu ta không tự ảo tưởng, yêu đơn phương thì làm sao có từ chia tay dễ dàng đến thế, đau đến thế để rồi ta tự dặn lòng, tự an ủi chính mình “Đừng nhớ đừng thương”. Nhưng rồi cuối cùng thì sao? Đau vẫn là Đơn Rất Gần Mà Anh Ở Rất XaCô đơn rất gần, bạn có đang ở gần với cô đơn không?Những người từng yêu, từng đơn phương, từng kỳ vọng quá nhiều vào tình yêu… ai chẳng có đôi lần cảm thấy cô đơn. Cô đơn khi tình cảm cho đi không được hồi đáp, cô đơn khi để vụt mất những ngày tháng ấm êm, hay thậm chí cô đơn trong chính cuộc tình của mình. Đôi khi ta tự hỏi, liệu rằng bản thân đã sai hay số phận định đoạt mình cứ phải cô đơn mãi?Ở một khoảnh khắc nào đó bạn không đề phòng, cô đơn sẽ thâm nhập, dần dần chiếm cứ mọi ngóc ngách trong cuộc sống của bạn. Cô đơn tìm đến tận cửa thì phải làm sao? Bạn đã chuẩn bị để đối mặt với nó hay chưa?Tuổi Trẻ Nồng Nhiệt, Thời Gian Phai MờTuổi trẻ nồng nhiệt, thời gian phai mờ là tuyển tập gồm 365 trích dẫn về mối tình đầu, thời thanh xuân, tình yêu đơn phương,… Các trích dẫn trong cuốn sách được tập hợp từ những cuốn sách Văn Việt books đã xuất bản và được các bạn độc giả rất yêu mến như Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu, Ai hiểu được lòng em, Giá lại có một người như em, Chẳng thể nói lời yêu, Chưa từng hẹn ước, Câu chuyện mà anh không biết, Đáng tiếc không phải anh, Thời niên thiếu không thể quay lại ấy, Truy tìm ký ức, Ngang qua thế giới của em…Những câu trích dẫn có câu dịu dàng trong trẻo như chính thanh xuân của các bạn, cũng có câu buồn man mác như một mối tình đã qua, cũng có câu dạt dào niềm tin tưởng để bạn có thể vững bước trong tương lai. Lúc buồn bạn có thể tìm đến, lúc vui bạn có thể san sẻ, hi vọng cuốn sách nhỏ xinh này có thể trở thành người bạn đường bên bạn trong những chuyến du lịch, hoặc bên bạn trong những ngày cuối tuần dịu nhẹ.
Đã có lúc ta nhớ anh, nhớ hơn bao giờ, nhớ tưởng chừng như không thể chờ thêm được một phút giây nào nữa. Như gió mùa thu nhớ hơi thở đầu đông, như những chùm lá xanh nhớ vầng mặt trời sau hàng tuần mây đen bao phủ. Em nhớ anh, nỗi nhớ của niềm yêu thương vô bờ bến, của một trái tim chân thành, ngây thơ và đầy đam mê. Nhắm mắt, những ký ức đua nhau dội về, vẫn rõ mồn một, như vừa mới ngày hôm qua, như vừa xảy ra trước mắt vậy nhưng không thể với gọi, không thể thay đổi được điều gì. Kỷ niệm trong em dường như có một thế giới riêng, thế giới ấy tồn tại trong tiềm thức, luôn luôn chuyển động, luôn xảy ra lặp lại như một cỗ máy được lập trình từ trước. Mọi người lớn đều nói tình yêu đầu không phải là tình yêu thật sự. Rằng khi ấy còn bé, suy nghĩ trẻ con, chưa biết thế nào là chăm lo đến nhau. Thật ra tình yêu người lớn mới không phải là tình yêu thật sự. Khi đã trưởng thành, bạn thường yêu người ta bằng vô vàn điều kiện đi kèm, vẻ bề ngoài, sự lo lắng, quan tâm đến bạn như thế nào. Bạn thường yêu anh ta bằng mắt, đôi khi không phân biệt được mình yêu anh ta hay cơ thể anh ta. Bạn còn để tâm vào địa vị và khả năng lo lắng cho bạn của anh ta đến đâu. Tình yêu thuở hàn vi, hoa niên mới không cần toan tính đến thiệt hơn. Chỉ cần được nhìn thấy người ấy, ở bên cạnh hàn huyên đã hạnh phúc lắm rồi. Bạn cảm thấy vô cùng sung sướng khi nhận được ánh nhìn yêu thương từ người ấy, rung động mạnh khi lần đầu cầm tay. Chỉ cần bên cạnh nhau, không làm gì cả, nhìn vào đôi mắt ấy đã hạnh phúc tràn trề. Ấy chẳng phải là tình yêu tuyệt vời lắm sao. Khi trưởng thành hay thậm chí với người mình chọn làm chồng, ta luôn nghĩ người đó là tình yêu lớn lao nhất, là tình yêu đích thực, thực chất ta đang tự huyễn hoặc mình. Đơn giản chỉ là người đó lo cho ta như thế nào, thuộc về ta và ở bên ta suốt chặng đường còn lại mà thôi. Người đã đến đúng lúc, đúng nơi trong guồng quay thời gian của cuộc đời để cùng ta xây dựng một gia đình. Ta và người đó là một gia đình, ý thức đó lấn át mọi thứ, những điều ban đầu mà ta cho là ngốc nghếch, vu vơ. Làm thế nào để có được một ý niệm thật tốt về tình yêu thời buổi này, của thời mà ta luôn bị ám ảnh bởi sự già dặn, hối hả cả thể chất lẫn môi trường xung quanh ta?
Người ta bảo rằng từ bạn thành người yêu thì dễ, nhưng từ người yêu trở về làm bạn thì khó khăn lắm. Điều đó đúng với cả tớ và cậu... Cậu biết không, mỗi khi cần một thứ cảm xúc đặc biệt, cậu là người đầu tiên tớ nhớ đến. Không biết đã bao lần tớ tự vấn bản thân rằng với tớ, cậu bây giờ là gì? Người yêu? Không phải nữa rồi! Một người bạn ư? Cũng không đúng lắm! Người ta bảo rằng từ bạn thành người yêu thì dễ, vì hai người bạn đủ hiểu để thương yêu nhau, nhưng từ người yêu trở về làm bạn thì khó khăn lắm, cũng bởi đã từng có lúc nghĩ người kia trọn vẹn là của mình, giờ phải buông ý nghĩ đó ra, phải chấp nhận mình với người ta không còn ràng buộc cam kết nào cả. Điều đó vô hình trung tạo ra sự trống vắng. Bản thân vốn biết mình không thể lại gần cuộc đời của người ta như trước nữa, nhưng lại không nỡ đi xa, để họ vuột khỏi tầm mắt mình... Đến giờ, thi thoảng tớ và cậu vẫn dành cho nhau vài lời hỏi thăm thân mật. Tớ và cậu đọc được trong mắt nhau, trong những dòng tin nhắn gửi tới khi đêm muộn, rằng giữa chúng mình không có bức tường nào ngăn cách cả. Điều làm ta ngại ngùng chính là khoảng cách trong tâm tưởng mà ta tự đặt ra, tự vẽ lằn ranh và không cho bản thân xâm lấn ra ngoài cái vạch đó một chút nào. Trước đã từng rất thương, nay tớ vẫn còn nhung nhớ, nhưng không ai trong chúng mình có thể vượt qua lằn ranh tự kẻ vẽ để về lại bên nhau Ngay cả từ "người yêu cũ" mà người ta hay gọi, tớ cũng thấy gượng gạo khi dùng để nhắc về cậu. Đã từng yêu, nghĩa là đã từng dành cho nhau cả những mộng ước tốt đẹp, đến giờ trong lòng tớ vẫn thế, vậy sao có thể gọi là “cũ” được? Trong lặng im, trái tim này vẫn hướng về cậu, từng giây từng phút, vẫn dành cho cậu những góc nhỏ tươi đẹp, thì bảo đã cũ chẳng phải là tự dối mình hay sao? Đôi khi tớ còn nghĩ, tình cảm của tớ với cậu lúc này đã từ yêu chuyển thành thương. Là “thương” trong thương yêu, “thương” trong thương mến, nghĩa là quý trọng và nâng niu. Nhưng hai từ "người thương" nghe lại gần gũi và ấm ấp quá, khác hẳn với những chông chênh lạc dòng mà cả hai ta đã trải qua trong những tháng ngày không còn ở cạnh nhau. Rồi tớ mệt nhoài khi nghĩ về việc phải đặt một danh xưng nào đó cho mối quan hệ giữa cậu và tớ, vì tớ biết những người bạn chung của hai đứa sẽ hỏi tớ, hoặc cậu về người còn lại. Hoặc cũng có thể một người bạn mới nào đó biết cả tớ và cậu sẽ ngạc nhiên mà hỏi rằng tớ và cậu là gì của nhau. Tớ không muốn thấy bản thân mình lúng túng trước những câu hỏi như thế, nên một sự chuẩn bị kĩ càng không phải là điều vô bổ, nhỉ! Thêm nữa, tớ cũng muốn để mọi người thấy rằng tớ cũng đã đủ trưởng thành, đủ chín chắn để nhìn nhận những gì đã qua, một cách bình thản nhất có thể. Tớ tìm mãi mà vẫn không biết mình nên gọi cậu bằng danh xưng nào mới phù hợp... Nhưng mãi rồi, tớ chẳng tìm thấy một cách gọi nào nào phù hợp để gọi mối quan hệ của bọn mình cả. Điều đó làm tớ trăn trở mãi. Người sống chết vì con chữ, vì xúc cảm mà không tìm đâu ra một từ thật hợp, thật đắt để gọi tên tình cảm của mình thì có vô dụng quá không? Trước cậu, vốn từ ngữ của tớ trở thành vô nghĩa mất rồi! Mất nhiều đêm suy nghĩ, tớ đã định cho qua, và nếu người ta hỏi về cậu, tớ sẽ gọi cậu bằng tên, như khi yêu nhau tớ cũng đã từng nhắc đến cậu như vậy với mọi người. Sáng nay, tớ thức dậy và nhận ra trời đã chớm vào đông, lạnh và ngái ngủ. Tớ không cuộn tròn vào chăn bông làm món bánh cuốn như cậu đã từng chọc tớ mỗi buổi sáng khi cậu gọi dậy mà tớ mè nheo xin ngủ thêm năm phút nữa. Tớ dậy khỏi giường, ra ban công hít hà cái khí lạnh quen thuộc, cái khí lạnh vương trên phong thư tay làm quen cậu gửi cho tớ cũng vào một ngày đầu đông. Cái lạnh buổi sáng chỉ làm tớ se mình, chứ đến nỗi run rẩy muốn trốn. Bên dưới hàng rào trắng, một cậu nhóc xuất hiện, tay xoa xoa vào nhau, thổi phù phù cho bớt cóng lạnh hệt như cậu ngày ấy. Rồi cô bé hàng xóm của tớ bước ra, cậu chàng kia nhanh tay chụp lên đầu cô bé chiếc mũ len dày ấm, rồi áp cả hai bàn tay vào đôi má ửng hồng của cô bé. Tớ mỉm cười, hài lòng với suy đoán của bản thân, với cả đáp án cho câu hỏi còn bỏ ngỏ lâu nay. Cuối cùng tớ cũng biết mình nên gọi cậu thế nào, để mỗi khi nhắc đến bản thân cảm nhận được trọn vẹn những tinh khôi, trong trẻo thủa đầu đời. Vậy nên, chàng trai ơi, từ giờ tớ sẽ gọi cậu là “mối tình đầu”, được không?
tản mạn về tình yêu